Tác giả (thứ tư từ phải sang) cùng con cháu tại Lễ khởi công đền thờ ngày 18/7/2022
Cầm bút viết về Kẻ Gỗ, tôi như một vật trôi dạt từ thời nơi đây còn là một mảnh đất khô cằn, cắn răng vào con suối nhỏ, tí tách ngày đêm. Ngày đó công trường Kẻ Gỗ đang bộn bề. Giữa mùa hè nắng chang chang, tôi cùng anh Lê Văn An (sau này được phong Anh hùng lao động thời kỳ Đổi mới) và một số anh em thuộc Nhà máy Cơ khí thủy lợi của Bộ Thủy lợi đang loay hoay lắp đặt phần máy móc của công trình thì gió Lào kéo về rít từng cơn như thú dữ. Chúng tôi cứ nghĩ như vậy là cam go lắm. Sau này, khi được biết, có bao nhiêu chiến sĩ và thanh niên xung phong, không những chỉ bám trụ nơi này qua những mùa nắng gió cay nghiệt mà còn đội nhiều tấn bom đạn của kẻ thù để giữ lấy quê hương thì mới thấy sự hy sinh đó to lớn biết nhường nào.
Kẻ Gỗ bây giờ thơ mộng và tươi mát lắm. Những “dòng mương nhỏ, tắm mát quanh năm”, những cánh đồng phì nhiêu miền hạ du xanh mướt dưới tiếng sáo diều bình yên quá!
Lại nhớ cái thời mở đại công trường thủy lợi Kẻ Gỗ bằng những cánh tay trần, “tay anh phá đá, tay em đào sỏi” giữa vùng đất “đồi núi lô nhô”. Rồi nhớ đến thời bom cày, đạn xéo, người Hà Tĩnh như sắt đanh lại, quyết tâm giữ và xây dựng quê hương.
Sống giữa hồ Kẻ Gỗ xanh trong mát rượi, giữa những cánh đồng tốt tươi được bao bọc bằng các dòng mương từ Kẻ Gỗ, con cháu bây giờ không thể nào quên được công ơn những người đi trước, những người đã dùng cả mồ hôi và máu của mình cho cuộc đời xanh mát hôm nay.
Đền thờ Kẻ Gỗ đã được xây dựng trên nền tảng đó, nhờ sự góp công sức của lãnh đạo tỉnh, của nhân dân, của Ban quản lý và bảo tồn di tích Kẻ Gỗ, của tập thể cán bộ và phóng viên Tạp chí Đầu tư Tài chính - VietnamFinance. Và tôi, một hạt cát nhỏ, len lỏi trong dòng chảy từ thời “đắp hồ, xây đập” đến nay thấy rưng rưng tự hào về nhuệ khí muôn đời, nghiêng mình trước những vong linh và những con người đã từng hiến dâng cho Kẻ Gỗ. Sự rưng rưng đó chảy vào trong thơ tôi khi được TRÒ CHUYỆN VỚI CÁC LINH HỒN
“Có tuổi hai mươi thành sóng nước
Vỗ yên mãi mãi suốt ngàn năm”
Những câu thơ bay về từ Thạch Hãn
Vẫn mơn man nơi anh chị đang nằm
Hồ Kẻ Gỗ nước trong xanh sâu thẳm
Mấy chục năm lạnh buốt nấm mồ chung
Nay con cháu về san nền đắp đất
Xây đền thiêng thờ liệt sĩ anh hùng
Đáy nước nay chỉ giữ phần cát bụi
Mời vong linh về ngự tọa đền son
Ngọn gió nhẹ vờn theo hương khói
Ấm lòng ta kẻ mất với người còn
Chúng tôi về thắp nén nhang, dâng lễ
Xúc động bao trùm năm tháng chiến tranh
Thời cùng các anh, chúng mình còn rất trẻ
Bom đạn xé toang cả mảnh trời lành
Các anh chị ra đi vào thiên thu vĩnh cửu
Chúng tôi ở lại trần gian với mảnh vỡ khắp mình
Cùng con cháu chữa lành từng vết sẹo
Đưa Tổ quốc mình từng bước hồi sinh
Bận lắm việc, nay mới về thăm được
Nắm tay nhau trong giây phút bồi hồi
Chắc anh chị cũng vui khi thấy hình đất nước
Ngày một mạnh giàu, hạnh phúc, đẹp tươi
Lại chia tay nhau mỗi người mỗi ngả
Trời mù sương phủ lối âm dương
Chúc anh chị vui trong căn nhà mới mẻ
Chúng tôi lại đi, nối tiếp những cung đường
Rồi với sự lao động cần mẫn của bao người, đền thờ Kẻ Gỗ đã xây xong. Vào một ngày đẹp trời tháng 8/2023, cán bộ và dân thôn đã về tại khu đền, làm lễ khai trương, dâng hương mời các anh hùng liệt sĩ vào đền yên nghỉ. May mắn thay, dịp đó nước hồ rút cạn, để lộ cả đường băng sân bay dã chiến Libi, nơi các chiến sĩ và thanh niên xung phong đã hy sinh và nằm lại mấy chục năm trời. Tôi lại tan vào trong bài thơ:
NGÀY KHAI TRƯƠNG
Nước rút cạn, lộ đường băng Kẻ Gỗ
Ở nơi đây các anh chị đang nằm
Hôm nay chúng tôi về ngơ ngác tìm nấm mộ
Thắp nén hương lòng, lưu lại ngàn năm
Đền Kẻ Gỗ xây xong trên đồi mát
Nhìm xuống nơi anh chị đã hy sinh
Bom đạn dội, dù xương tan, thịt nát
Miệng vẫn tươi cười, đẹp những anh linh
Hôm nay thấy anh chị về đủ cả
Ngôi đền thiêng che chở những tâm hồn
Mùa nước cạn, lộ con đường êm ả
Kẻ mất, người còn cùng bước giữa đường thôn
Những lẵng hoa mang về từ thành phố
Những cờ sao rực đỏ sân đền
Âm dương quây quần, mặt mày hớn hở
Vào hội trường, tất cả ngước nhìn lên
Buổi lễ khánh thành đền Kẻ Gỗ
Chúng tôi trang nghiêm mời anh chị bước vào
Mái ngói cong cong thành nơi che chở
Mùi hương quanh năm, ấm nghĩa đồng bào
Kể từ nay mái đền thành tổ ấm
Anh chị yên vui khi nắng sớm mưa chiều
Dù nước dâng tràn hay mùa hồ kiệt cạn
Hương khói vẫn thơm tràn trong mái ngói thân yêu.
Tôi chỉ lướt qua thời kỳ xây hồ Kẻ Gỗ bởi nghĩ rằng bao khó nhọc của giai đoạn đó cũng không lớn lao gì so với công sức cha ông đã bỏ ra để có một vùng đất tươi đẹp hôm nay. Và hơn thế nữa, tôi muốn gửi gắm bao ước mơ, hy vọng vào thời kỳ mới: thời kỳ chuyển mình, đưa Kẻ Gỗ thành một khu du lịch sinh thái phát triển.
TS. Hoàng Văn Huấn
Hà Nội tháng 3/2025