Nghe em gọi giữa lòng Kẻ Gỗ

Hồ lặng im, gió nổi sóng lòng anh

Trời mênh mang soi bóng nước vô tình

Yên ắng thế mà xô đời chao đảo

Em thinh không hay em là giông bão

Lũ quét bất ngờ ào ạt cuốn bình yên

Mé đồi xanh khô khát cứ hằn lên

Chờ con nước ngập dâng trào bờ bãi

Đâu rốn bể anh quăng mình ngây dại

Uống no nê ngợp thở đáy hồ xanh

Dẫu một lần chết đuối để hồi sinh

Thành mây trắng mãi tắm lòng Kẻ Gỗ.

Kẻ Gỗ, 31/7/2013

Lê Cảnh Nhạc