Kẻ Gỗ ơi, một chiều ta đến gặp
Say ngẩn ngơ trên đỉnh tháp tròn
Nếu không có những kênh mương hồ đập
Cả một vùng mãi cang hạn héo hon.
Có một thời trong cuộc chiến mất còn
Hồ thấm mặn bởi mồ hôi và máu
Những con đường, sân bay còn lưu dấu
Bao hương linh mãi quanh quẩn đất này...
Chợt ước ao rồi sẽ có một ngày
Hồ trên núi sẽ trở thành điểm đến
Tán thông già sẽ thì thào trò chuyện
Về bao nhiêu huyền thoại một thời qua!
Phan Trung Hiếu