Từ đại ngàn xa thẳm
Nước tụ lại lòng hồ
Rồi toả về muôn ngả
Dâng cho đời ấm no
Từng ruộng lúa, nương ngô
Phất cờ vui nước tới
Lấp lánh những mặt hồ
Xôn xao đàn cá quẫy
Dòng kênh xanh chảy mãi
Qua Cẩm Xuyên, Thạch Hà
Qua làng Nông thôn mới
Qua đồng gần, đồng xa...
Mạch nước lành thiết tha
Phủ xanh đồi, thắm bãi
Ong bướm rộn đường hoa
Hết “đất cằn đá sỏi”
Vẫn chuyên cần, mê mải
Gom nước muôn khe về
Kẻ Gỗ thành chuỗi ngọc
Giữa mượt mà tranh quê.
Trần Đức Cường